Kim Quang

Mầm Đông

MẦM ĐÔNG

Gió buốt rét, tuyết đóng băng giá lạnh
Cơn bão lốc xuyên suốt tận hồn ta
Xóa mất màu xanh thiên nhiên mượt mà
Lạc loài lang thang chạy tìm bóng mát !

Vài dòng thơ cho đời bớt tẻ nhạt.
Tạo niềm vui, tránh ngột ngạt cõi trần
Cầm cây bút, viết nghệch ngoạc tìm vần.
Thêm lời văn tô sắc hồng cuộc sống.

Đem lý tưởng san bằng đời trống rỗng.
Vần điệu du dương sánh bước đồng hành
Vang vọng lên cao tuốt tận trời xanh
Gieo hy vọng, lạc quan ngập trần thế

Thấm vào da, xuyên mạch máu cơ thể.
Vào đầu óc tạo cảm xúc tuyệt vời
Đưa bước chân thanh thản, rảo dạo chơi
Mầm hy vọng nở chồi từ băng giá…
© Kim Quang 02-2023

Similar Posts

  • Đàn Bà

    Đàn Bà Đố ai biết được đàn bàBên ngoài không chịu nhưng mà bên trong.Anh ơi anh cứ tấn côngEm đây giã bộ nhưng mong anh vào. Để em mở chốt hàng ràoKhuya ba má ngũ anh vào phòng em.Lâu nay chăng nệm em thèmThấy anh em quyết không kèm tình yêu. Jim Huynh

  • Nhớ Phan Rang

    Nhớ Phan Rang Phan Rang buồn lắm em ơi?Mùa thời quá nắng, mùa thời dư mưa.Bây giờ phố xá lưa thưaKẻ ưa ngoại quốc, người ưa Sài Gòn. Phan Rang bởi thế buồn nonBồ Đề vắng bóng như con thuyền chiều.Duy Tân trông vẽ tiêu điềuChỉ còn Công Trứ ấp yêu trong lòng. Anh thì cứ…

  • Ai Thương Thì Nói

    Ai Thương Thì Nói Thương mà chẳng dám nói raSợ rằng lũ bạn nói ra nói vào?Bây giờ mới dám thì thàoThật là quá muộn, lời vào lời ra. Lúc xưa không nói toẹt raĐể lòng khỏi phải lo xa lo gần.Già rồi đừng có tần ngầnMang theo tình chết mộ phần ai lo? Jim…