Home VN 1994

Bốn Mươi Năm Xa Nhà

Bốn Mươi Năm Xa Nhà

Bốn mươi năm xa nhà
Một phương trời thật xa
Mây Việt Nam bay qua
Kêu ta trở về nhà
Nơi mà ta sinh ra.

Ngôi nhà vẫn còn đấy
Như trông chờ ta đây
Cha mẹ đã theo mây
Còn ta tuổi đã dày
Thân ta cũng đã gầy.

Thời gian như mây bay
Chẳng một chút mảy may
Thấy mây ta đưa tay
Xin cho mây ngừng bay
Nhưng mây vẫn không hay.

Bốn mươi năm tha phương
Người bạn gái tôi thương
Khi còn đến sân trường
Như đôi chim uyên ương
Chỉ mình tôi nhớ thương.

Con đường vẫn còn đấy
Như trông chờ ta đây
Ngôi trường đã theo mây
Còn ta thân đã gầy
Sớm muộn cũng theo mây.

Thời gian đi theo mây
Qua thăm ta bên này
Thấy mây ta đưa tay
Xin dừng lại chốn này
Nhưng mây vẫn cứ bay.

Jim Huynh
April 2015

Similar Posts

  • Tháng Ba Lạnh Lùng

    Tháng Ba Lạnh Lùng Tháng ba phẳng lặng giữa trời băng giá.Ngày vui bay biến cùng cánh mai vàng.Khoảnh khắc thân thương tàn tạ vội vàngDư âm ấm cúng chập chờn, lưu đọng. Cảm giác cô đơn đầu óc trống rỗng !Ngoài trời từng cơn gió thổi, lạnh lùngDồn dập kéo về ý nghĩ mông…

  • Ăn Cơm Ăn Phở

    Ăn Cơm Ăn Phở Nhiều lúc thèm ăn phởDù phở dỡ cũng ngonCơm nhà dù có ngonNhưng ăn hoài thấy dỡ. Chỉ sợ nỗi bà xãNếu bắt được thì bãSẽ bầm mình tươi tãĂn cơm nhà cho đã. Vì cơm nhà không canhNên không thể nuốt nhanhĂn cơm thành ra ớnMình thích phở tái lớn. Nhiều…

  • Tình Yêu Không Già

    Tình Yêu Không Già Tình yêu như thuốc cần saNghe qua thì sợ nhưng đa số liều.Đố ai một sớm một chiềuLàm sao có thể biết nhiều về yêu? Cho nên cứ mãi học yêuNhưng đừng có dại để yêu cầm đầu.Có yêu mới biêt u sầuNếu còn rung động thì đâu sợ gì. Bây…